Sự Kiên Cường Của Các Vận Động Viên Paralympics Ukraine: Sân Đấu Và Chiến Trường

Các vđv đang nỗ lự cho kỳ Paralympics tại Paris

Vận động viên Ukraine đối mặt với những thách thức chưa từng có khi chuẩn bị cho Paralympics. Dù thiếu thốn cơ sở vật chất và phải sống dưới áp lực của chiến tranh, họ vẫn giữ vững tinh thần chiến đấu, quyết tâm đạt thành tích cao nhất trên sân đấu quốc tế.

Sự Thành Công Đáng Kinh Ngạc Của Ukraine Tại Paralympics

“Tôi đã sẵn sàng để chết. Xác suất chết cao đến mức bạn phải chấp nhận điều đó.”

Đây là lời tâm sự của Danylo Chufarov, một vận động viên bơi lội người Ukraine, khi nhớ lại những ngày kinh hoàng trong cuộc vây hãm Mariupol vào năm 2022. Thành phố quê hương của anh bị bao vây suốt ba tuần, trong khi pháo kích diễn ra liên tục. Trong điều kiện sống khắc nghiệt, với rất ít thức ăn, không có điện và chỉ có nước mưa để uống, Chufarov đã chiến đấu để sống sót. Nhà cửa và tài sản của anh đã bị phá hủy hoàn toàn. Chufarov cũng không thể tập luyện trong suốt sáu tháng sau đó.

Nhưng vào năm 2023, Chufarov đã trở lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết, trở thành nhà vô địch thế giới ba lần, đạt những thành tích tốt nhất trong sự nghiệp của mình. Không những vậy, anh còn được đề cử cho Giải thưởng danh giá Laureus và có cơ hội chụp ảnh trên thảm đỏ cùng những ngôi sao hàng đầu như Novak Djokovic và Jude Bellingham.

Valeriy Sushkevych, chủ tịch Ủy ban Paralympics của Ukraine, đã tham gia vào các cuộc biểu tình của Ukraine tại Thế vận hội này.
Valeriy Sushkevych, chủ tịch Ủy ban Paralympics của Ukraine, đã tham gia vào các cuộc biểu tình của Ukraine tại Thế vận hội này.

Chufarov, dù bị khiếm thị, vẫn giữ vững niềm tin vào mục tiêu trở thành nhà vô địch. Anh chia sẻ với nụ cười: “Chúng tôi có thể cho thế giới thấy rằng chúng tôi sẵn sàng chiến đấu. Đất nước tôi chiến đấu trên chiến trường, và chúng tôi sẽ chiến đấu trên sân đấu. Đó là nhiệm vụ của chúng tôi.”

Sự thành công của Ukraine tại giải đấu là một trong những hiện tượng thể thao đáng ngạc nhiên nhất. Thông thường, bảng xếp hạng huy chương thường phản ánh kết quả của Olympic. Tại Thế vận hội mùa hè Paralympics Tokyo 2021, Trung Quốc, Vương quốc Anh, Mỹ, và Nga là những quốc gia đứng đầu bảng xếp hạng. Ukraine cũng nằm trong số đó, khi họ giành được 98 huy chương và xếp thứ sáu.

Điều này trở nên ấn tượng hơn khi Ukraine chỉ đứng thứ 44 tại Olympic diễn ra vài tuần trước đó. Thành công này không chỉ là nhất thời. Trong suốt 10 kỳ gần nhất (bao gồm cả mùa hè và mùa đông), Ukraine luôn nằm trong top sáu của bảng xếp hạng huy chương. Không quốc gia nào khác trên thế giới đạt được thành tích ổn định như vậy.

Ukraine đã tham dự giải đấu mùa đông 2022 chỉ vài ngày sau khi đất nước bị xâm lược. Các vđv của họ đã di chuyển suốt bốn ngày đến Bắc Kinh, và hình ảnh họ hô vang “hòa bình cho Ukraine” đã gây xúc động mạnh mẽ trên toàn cầu. Dù phải đối mặt với điều kiện khắc nghiệt, đội tuyển Ukraine vẫn xuất sắc giành vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng huy chương, vượt qua các cường quốc thể thao mùa đông như Pháp, Canada và Mỹ.

Những Thách Thức Mà Các Vận Động Viên Ukraine Phải Đối Mặt

Danylo Chufarov không phải là vđv duy nhất của Ukraine phải đối mặt với những khó khăn chồng chất. Anh đã thoát khỏi Mariupol, nhưng những vết thương tâm lý sẽ còn ở lại mãi mãi. Chufarov hiện đang tập luyện tại một hồ bơi gần Dnipro, một trong số ít cơ sở chưa bị phá hủy hoặc chiếm đóng bởi quân đội Nga. Dù vậy, nó vẫn cách tiền tuyến chưa đầy 100 dặm, và những lần còi báo động không kích liên tục vang lên. Anh và các đồng đội phải thường xuyên di tản vào hầm trú ẩn và đối mặt với tình trạng thiếu điện.

Hontar đã giành huy chương đồng nội dung 50m tự do hạng S6 tại Paralympics Tokyo
Hontar đã giành huy chương đồng nội dung 50m tự do hạng S6 tại Paralympics Tokyo

Ông Valeriy Sushkevych, chủ tịch Ủy ban Paralympics Ukraine, là người đứng sau sự thành công phi thường này. Ông đã phát triển chương trình Invasport, một hệ thống tạo ra các cơ sở dành cho người khuyết tật ở mọi vùng miền của đất nước. Tuy nhiên, như nhiều cơ sở hạ tầng khác, Invasport cũng chịu ảnh hưởng nặng nề từ cuộc chiến. Ông Sushkevych cho biết hơn 500 cơ sở thể thao đã bị phá hủy, khiến việc chuẩn bị trở nên “kinh khủng”.

“Chúng tôi đang tập luyện trong tình trạng thiếu ngủ do còi báo động không kích và nguy hiểm từ bom đạn hàng ngày. Không ai biết khi nào những tên lửa sẽ rơi xuống và giết hại người dân vô tội,” ông chia sẻ. “Trong tình hình này, thật khó để nói về sự chuẩn bị tốt cho giải đấu.”

Cảm Xúc Và Sức Mạnh Tinh Thần

Sushkevych cũng nhấn mạnh rằng, cảm xúc của vđv có vai trò quan trọng. Ông nói rằng nếu một vđv biết rằng gia đình họ đang bị tấn công ngay trước khi bước vào cuộc thi, việc duy trì tinh thần thi đấu sẽ trở nên vô cùng khó khăn. “Các vđv của chúng tôi sẽ cần phải mạnh mẽ như những người lính,” ông nói.

Anna Hontar, một vận động viên trẻ 20 tuổi, là một ví dụ sống động về sự kiên cường. Cô đã chạy trốn khỏi Kherson, thành phố bị chiếm đóng, và hiện đang sống ở Phần Lan. Khi bị mắc kẹt trong nhà suốt một tháng, cha cô đã chế tạo cho cô một phòng tập gym tạm bợ để cô có thể tiếp tục rèn luyện kỹ năng bơi lội. Tuy nhiên, khi đến Phần Lan, cô lại gặp khó khăn vì điều kiện thời tiết khắc nghiệt và tuyết dày đặc.

Mặc dù phải tập luyện trong điều kiện thiếu thốn và xa lạ, nhưng Hontar đã xuất sắc giành huy chương vàng tại Giải vô địch thế giới ở Manchester vào năm ngoái. Điều đáng chú ý là tại giải đấu này, các vđv Nga đã bị cấm thi đấu. Tuy nhiên, Paris sắp tới, khoảng 90 vđv Nga dự kiến sẽ tham gia thi đấu dưới tư cách trung lập.

Demchuk đã thực hiện một buổi biểu diễn về đấu kiếm Paralympic tại một trường học ở Ba Lan.
Demchuk đã thực hiện một buổi biểu diễn về đấu kiếm Paralympic tại một trường học ở Ba Lan.

Hontar thừa nhận rằng việc thi đấu với các đối thủ Nga sẽ không dễ dàng, đặc biệt là trong bối cảnh chiến tranh hiện tại. “Họ đã giết hại những người dân vô tội của chúng tôi,” cô nói với sự giận dữ. “Mặc dù không phải là chính trị, nhưng thật khó để không nghĩ về việc gia đình của họ có thể đã tham gia vào cuộc xâm lược đất nước chúng tôi.”

Khi được hỏi liệu điều này có thúc đẩy cô giành chiến thắng hay không, Hontar trả lời với ánh mắt đầy quyết tâm: “Có, tôi muốn chiến đấu cho Ukraine, cho gia đình tôi và cho đội tuyển của chúng tôi.”

Đóng Góp Cho Cuộc Chiến

Một số vđv Ukraine khác đã tìm cách đóng góp trực tiếp cho cuộc chiến. Andrii Demchuk, một vđv đấu kiếm trên xe lăn, đã di cư đến Ba Lan cùng gia đình ngay sau cuộc xâm lược. Tại đây, anh không chỉ giúp đỡ các người tị nạn Ukraine mà còn vận chuyển các vật phẩm thiết yếu, bao gồm xe jeep, từ biên giới về Ukraine để hỗ trợ quân đội.

Demchuk thậm chí còn sử dụng kiếm đấu hỏng của mình để đẩy bàn đạp ly hợp khi lái những chiếc xe jeep. Sau khi hoàn thành sứ mệnh này, anh quay lại tập luyện để chuẩn bị cho giải đấu.

Cuộc hành trình của các vận động viên Ukraine tại Paralympics không chỉ là hành trình thể thao, mà còn là minh chứng cho sự kiên cường và nghị lực của con người. Dù đối mặt với khó khăn lớn từ chiến tranh, họ vẫn quyết tâm chiến đấu cho tương lai và danh dự của đất nước.

|Xem Thêm: Nhìn Lại Sự Nghiệp Huyền Thoại Bi-Da Efren “Bata” Reyes

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *