Nhập tịch cầu thủ có thể giúp đội tuyển Việt Nam tăng cường sức mạnh, nhưng cũng tiềm ẩn rủi ro về sự phát triển và kế thừa cầu thủ nội. Để đạt hiệu quả tối ưu, bóng đá Việt Nam cần quản lý chặt chẽ và có chiến lược dài hạn để tránh sai lầm trong quá khứ.
Làn Sóng Nhập Tịch Cầu Thủ Tái Xuất Ở V.League
Sau 15 năm, V.League đang chứng kiến một làn sóng mới, từ thủ môn Việt kiều Nguyễn Filip cho đến “Vua phá lưới” Rafaelson (Nguyễn Xuân Son). Các câu lạc bộ (CLB) đang từng bước thúc đẩy quá trình nhập tịch cho một số ngoại binh đủ điều kiện, với mục tiêu tăng cường sức mạnh và đồng thời cung cấp nguồn lực cho đội tuyển quốc gia.
Nếu thành công, các cầu thủ này có thể khoác áo đội tuyển Việt Nam vào năm 2025, bổ sung thêm các lựa chọn chất lượng cho HLV Kim Sang-sik. Đặc biệt, trong bối cảnh bóng đá Việt Nam suy giảm về thành tích suốt hai năm qua, những gương mặt nhập tịch như Rafaelson được kỳ vọng sẽ mang lại sức mạnh mới. Tuy nhiên, sự xuất hiện của các cầu thủ nhập tịch không gốc gác Việt Nam vẫn là vấn đề nhạy cảm, bởi lẽ nó có thể ảnh hưởng đến sự gắn kết và bản sắc của đội tuyển.
Lịch Sử Nhập Tịch Các Cầu Thủ Tại Bóng Đá Việt Nam
Lần đầu tiên bóng đá nước ta chứng kiến một cầu thủ nhập tịch khoác áo đội tuyển là vào năm 2008, với sự góp mặt của Phan Văn Santos. Thủ môn người Brazil đã để lại dấu ấn đậm nét với khả năng bắt bóng xuất sắc và kỹ thuật đá phạt hàng rào đầy ấn tượng. Tuy nhiên, thái độ thiếu toàn tâm toàn ý của anh, như việc hát quốc ca Brazil trước trận đấu hay bỏ về Brazil giữa giải đấu, đã gây tranh cãi.

Những cầu thủ nhập tịch sau đó như Đinh Hoàng La và Đinh Hoàng Max cũng không để lại ấn tượng tích cực bên ngoài sân cỏ. Điều này khiến “chiến dịch” chỉ kéo dài chưa đầy một năm và bị tạm dừng từ năm 2009 đến nay. Dù một số cầu thủ nhập tịch vẫn duy trì phong độ tốt, nhưng họ chưa được triệu tập lên tuyển quốc gia.
Lợi Ích Và Rủi Ro Của Việc Nhập Tịch Cầu Thủ
Việc này mang đến những lợi ích rõ rệt trong ngắn hạn. Các cầu thủ như Nguyễn Xuân Son, Geovane, Jason Quang Vinh Pendant có thể bổ sung ngay lập tức cho những vị trí mà đội tuyển đang thiếu, chẳng hạn như tiền đạo cắm hay hậu vệ trái. Điều này giúp giải quyết bài toán nhân sự cấp bách và mang lại lợi ích rõ ràng cho đội tuyển quốc gia cũng như các CLB.
Tuy nhiên, mặt trái của việc này là các cầu thủ nhập tịch có thể hạn chế cơ hội thi đấu của các tài năng trẻ. Khi các cầu thủ nhập tịch được ưu tiên, những cầu thủ nội cùng vị trí có ít cơ hội cọ xát và tích lũy kinh nghiệm quốc tế hơn, dẫn đến thiếu hụt sự kế thừa trong tương lai. Trường hợp của Phan Văn Santos, Đinh Hoàng La là minh chứng rõ ràng về rủi ro từ việc thiếu khát khao cống hiến và sự cam kết với màu áo đội tuyển.
Tác Động Của Việc Nhập Tịch
Việc cầu thủ nhập tịch được tính là “nội binh” tại V.League giúp các CLB mạnh hơn, nhưng đồng thời làm giảm cơ hội thi đấu của cầu thủ nội. Khi các CLB đặt niềm tin vào cầu thủ nhập tịch ở những vị trí chủ chốt như tiền đạo cắm hay trung vệ, các cầu thủ nội sẽ khó có cơ hội phát triển. Thực tế, ĐTVN đang gặp khó khăn trong việc tìm kiếm các trung vệ và tiền đạo cắm chất lượng. Các sai lầm liên tiếp ở hàng thủ cũng như sự thiếu hụt trung phong trong thời gian qua là minh chứng cho vấn đề này.

HLV Park Hang-seo từng kêu trời vì sau nhiều năm dẫn dắt cả U23 lẫn đội tuyển quốc gia, ông chỉ có trong tay vài cái tên đáng tin cậy như Hà Đức Chinh, Nguyễn Công Phượng hay Nguyễn Tiến Linh. Hiện tại, HLV Kim Sang-sik chỉ còn Nguyễn Tiến Linh và phải thử nghiệm Nguyễn Hoàng Đức ở vị trí tiền đạo, do thiếu hụt tài năng nội ở vị trí này.
Nhập tịch cầu thủ là giải pháp ngắn hạn cho bóng đá Việt Nam, nhưng cần tầm nhìn dài hạn để đảm bảo sự phát triển thể thao bền vững. Cân bằng giữa lợi ích trước mắt và kế thừa lâu dài là chìa khóa để duy trì thành công của đội tuyển quốc gia.